Thơ thẩn
Con gà mà đá ống bơ
Sau đây tiết mục ngâm thơ bắt đầu
Chị em nô nức đặt vòng
Hoa mộ liệt sỹ tỏ lòng biết ơn.
Bướm đồng động đến thì bay
Bướm nhà động đến lăn quay ra giường.
Chim rừng bóp cái chết ngay
Chim nhà mà bóp càng ngày càng to.
Email anh viết thật bay
Bướm em mong đợi từng ngày từng đêm.
Mấy em mặc váy đánh cầu
Lông bay phấp phới trên đầu các anh.
Bắc Ninh có cậu Nguyễn Trùng
Dương vật khỏe quá cả vùng thất kinh.
Chợ Đồng Xuân nức tiếng đồn
Có cô bán trứng vịt lộn rất to.
Liên hoan có một nải chuồi (chuối)
Ra đi nhớ mãi cái buồi (buổi) hôm nay.
Anh đi công tác Pờ Lây
Ku dài dằng dặc biết ngày nào ra
Còn em em vẫn ở nhà
Cửa (nhà) mình em mở người ra kẻ vào.
Chưa đi chưa biết Cửa Lò
Đi về mới biết nó to thế này.
Mời anh vào quán Kara
OK em đã mở ra sẵn sàng.
Hôm nay ngồi học cả buồi (buổi)
Lại có thêm cả quả chuồi (chuối) bồi dương.
Con ruồi là giống hiểm nguy
Cái chân của nó rất vi trùng nhiều.
Có 2 anh chị đi chơi
Bỗng đâu hòn đá nó rơi vào đầu
Đi gọi bác sĩ thì lâu
Sẵn đây tôi có lọ dầu con hô(hổ)
Lại thêm 1 ít thuốc bô(bổ)
Tôi hòa 2 thứ tôi đô(đổ) vào mồm.
Chim kêu trên nóc chuồng bò
Sau đây câu múa điệu hò lời ca.
Đọc đến cái này làm mình nhớ đến cái kiểu dẫn chương trình đám cưới ở quê, hay có kiểu thơ đưa đón:
Có đầu thì phải có mông
Sau đây điệu múa Lam-vông bắt đầu.
Bọn SV (chả hiểu bọn này hay bọn già hơn bọn này, mình nhặt được thưở còn là SV) mới xuyên tạc ra như sau:
Đàn bà ai chẳng có thai
Sau đây ca sĩ Sao Mai bắt đầu.
Hay là tệ hơn thế:
Đã *** thì phải xuất ****
Sau đây ca sĩ Quang Linh bắt đầu.
Anh đi công tác Cam Pu
Chia chiến lợi phẩm ở tù 3 năm.
Nhớ nhung về thị xã Phan
Thiết tha mơ tưởng cô hàng nước măm (mắm).
Hoan hô các cụ trồng cây
Mười cây chết chín một cây gật gù.
Lý thông độc ác vô cùng
Từ trong đống *** đùng đùng chui ra
Thạch Sanh cứ tưởng là ma
Đánh cho một trận chết bà Lý Thông.
Dê già ăn cỏ ăn hoa
Ăn phải quả chuối chết cha dê già.
Thân em như quả trứng tròn
Anh cắn một miếng có còn gì ko?
Thân em như quả bóng bay
Cứ lơ lửng mãi có ngày vỡ tan.
Tiễn em ra bến Ôtô
Tối về Anh khóc tồ tồ cả đêm.
Hôm nay trời đẹp vô cùng
Ngồi nhà để bét có khùng hay không ?
Hôm kia vừa mới thứ ba
Hôm nay chắc chắn phải là thứ năm
Trời gì cứ rét căm căm
Đứng, đi, chạy, nhảy, ngồi, nằm,... đều run.
Và sau đây là bài ANH ĐI:
Anh đi em nắm cổ tay,
Anh về em nắm chỗ này chỗ kia.
Anh đi nhà vắng lặng câm,
Anh về giường chiếu reo ầm cả lên.
Anh đi khao khát không tên,
Anh về vẫn khát, bắt đền... kệ anh.
Anh đi đêm chẳng trôi nhanh,
Anh về lại muốn ngày thành là đêm.
Anh đi ăn uống kiêng khem,
Anh về no vẫn thòm thèm (không ngoa).
Anh đi bắt buộc nằm không,
Anh về nếu bắt nằm không... không nằm.
Rồi thì là thơ CON CÓC:
Con cóc chẳng phải con gà
Quả ổi chẳng phải quả na quả dừa
Cái đục chẳng giống cái cưa
Mùa xuân không thể có mưa mùa hè
Ðôi mắt không phải để nghe
Ðôi dép không phải để che trên đầu
Đã Bét thì không thể giàu
Ngồi trên đỉnh núi không thể câu cá mè
Mới đẻ sao biết đi xe
Ðiếc tai sao có thể nghe nói thầm
Ðã đúng thì không thể nhầm
Cục than đang nóng không ai cầm vào
Chín giờ chẳng phải buổi chiều
Ðêm thì chẳng thể có nhiều nắng đâu
Con gái chẳng thể có râu
Con trai chẳng thể trên đầu cài nơ
Ðang thức thì chẳng thể mơ
Ngồi trên xe đạp chơi cờ làm sao
Ðã lùn thì cẳng chẳng cao
Ðã nặng một tạ làm sao mà gầy
Mặt em trứng cá mọc đầy
Thì làm sao nói "Em đây má hồng".
Thơ NHẶT:
Cái giường mà biết nói năng
Thì ông hàng xóm hàm răng chẳng còn
Dù ai đạp ngả đạp nghiêng
Giường đây vẫn vững như kiềng bốn chân
Cá không ăn muối cá ươn
Chồng mà cãi vợ, lên giường hối ngay!
Con mèo mà trèo cây cau
Hỏi thăm chú chuột đi đâu vắng nhà?
Chú chuột đi chợ đường xa
Em là cô chuột, vào nhà đi anh!
Trúc xinh trúc mọc bờ ao
Em xinh... không mặc tí nào càng xinh!
Trách người quân tử vô danh
Chơi hoa xong lại... hái cành kế bên
Nam vô tửu như kỳ vô phong
Nữ vô phòng kỳ vô phong cũng phất!
Thơ GIÁO DỤC:
Hiệu trưởng không phải giáo viên
Dạy không biết dạy chỉ chuyên hô hào
Giáo viên là những đồng bào
Dạy không chịu dạy hô hào học sinh
Học sinh là lũ linh tinh
Học không chịu học, coi khinh đồng bào.
Thơ THỂ DỤC:
Trăm năm trong cõi người ta
Ai ai cũng phải hít ra thở vào
Trăm năm trong cõi người nào
Ai ai cũng phải hít vào thở ra
Xa xa như nước Cu-Ba
Người ta còn phải hít ra thở vào
Gần gần như cái nước Lào
Người ta cũng phải hít vào thở ra
Nói chung trong cõi người ta
Bắt buộc là phải thở ra hít vào ...
Thơ CNVC:
Thứ hai em phải đi làm
Thứ ba em cũng vì làm phải đi
Thứ tư làm việc nên đi
Thứ năm càng phải vội đi để làm
Thứ sáu em cũng phải tham
Thứ bảy bận quá vì làm phải đi
Chủ nhật thủng thẳng nghĩ suy
Ở nhà buồn quá có khi đi làm.
Thơ ĐỘNG VẬT:
Tình yêu như chó với mèo
Yêu nhau một lúc mèo trèo lên cây
Chó nhìn cặp mắt thơ ngây
Dậm chân xuống đất: “Mẹ mày xuống không?”
Mèo cười: “Đồ chó lắm lông
Bố *** xuống đấy, đồ không biết trèo.”
Chó ta nhìn thẳng mắt mèo
“Mày cứ khinh bố, bố trèo cho coi”
“Cha mày ngã xuống thì toi”
Chó ta lẩm bẩm: “Thế thôi kệ mày”
“Chả thèm cái đồ mặt dày
Gọi thì chẳng xuống, thế này thì thôi.
Dại gì cố đấm ăn xôi
Nhỡ đâu ngã xuống.. thôi rồi đời trai.”
Thơ TÌNH:
Lòng anh thật sự thích Vân
Oái ăm ở chỗ lại thân với Hiền
Vậy nhưng Hà mới có tiền
Em Thu mới đẹp, ôi phiền quá đi
Ý anh cũng định chọn Ly
Oài, nhưng bố bảo con Vy ngọt ngào
U thì bắt cưới về Đào
4 hôm anh nghĩ, lẽ nào chọn Ngân
Em Mai cũng chẳng dưới phần
Vợ anh nhìn phải giống Hân mới đành
Eo ơi em Thủy ngon lành
Rút cuộc tình cảm biết dành cho ai